Tin Tức

Chúa Nhật Tuần XIII TN Năm B

Bài Đọc I: Kn 1, 13-15; 2, 23-25 (Hl 1, 13-15; 2, 23-24)

Trích sách Khôn Ngoan.

Thiên Chúa không tạo dựng sự chết, chẳng vui mừng khi người sống phải chết. Người tác thành mọi sự cho có. Người tạo dựng mọi sự trên mặt đất đều lành mạnh, chúng không có nọc độc sự chết, và không có địa ngục ở trần gian.

Vì chưng, công chính thì vĩnh cửu và bất tử. Thiên Chúa đã tạo dựng con người giống hình ảnh Chúa, để sống vĩnh viễn. Nhưng bởi ác quỷ ghen tương, nên tử thần đột nhập vào thế gian: kẻ nào thuộc về nó thì bắt chước nó.

Bài Đọc II: 2 Cr 8, 7. 9. 13-15

Trích thư thứ hai của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.

Anh em thân mến, cũng như anh em vượt trổi về mọi mặt: về lòng tin, về hùng biện, về sự hiểu biết, về mọi hình thức nhiệt thành, cũng như về lòng bác ái của anh em, thì anh em cũng phải vượt trổi trong việc phúc đức này.

Vì anh em biết lòng quảng đại của Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta: mặc dù giàu sang, Người đã nên thân phận nghèo khó, để nhờ việc nghèo khó của Người, anh em nên giàu có. Nhưng không lẽ để cho kẻ khác được thư thái, mà anh em phải túng thiếu, nhưng phải làm sao cho đồng đều. Trong hoàn cảnh hiện tại, sự dư giả của anh em bù đắp lại chỗ thiếu thốn của họ, để sự dư giả của họ bù đắp lại sự thiếu thốn của anh em, hầu có sự đồng đều như lời đã chép rằng: “Kẻ được nhiều, thì cũng không dư; mà kẻ có ít, cũng không thiếu”.

Tin Mừng (Mc 5, 21-43)

Khi ấy, Ðức Giêsu xuống thuyền, lại trở sang bờ bên kia. Một đám rất đông tụ lại quanh Người. Lúc đó, Người đang ở trên bờ Biển Hồ. Có một ông trưởng hội đường tên là Giairô đi tới. Vừa thấy Ðức Giêsu, ông ta sụp xuống dưới chân Người, và khẩn khoản nài xin: “Con bé nhà tôi gần chết rồi. Xin Ngài đến đặt tay lên cháu, để nó được cứu thoát và được sống”.
 
Người liền ra đi với ông. Một đám rất đông đi theo và chen lấn Người. Có một bà kia bị băng huyết đã mười hai năm, bao phen khổ sở vì chạy thầy thuốc đã nhiều đến tán gia bại sản, mà vẫn tiền mất tật mang, lại còn thêm nặng là khác. Ðược nghe đồn về Ðức Giêsu, bà lách qua đám đông, tiến đến phía sau Người, và sờ vào áo của Người. Vì bà tự nhủ: “Tôi mà sờ được vào áo Người thôi, là sẽ được cứu”. Tức khắc, máu cầm lại, và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh.
 
Ngay lúc đó, Ðức Giêsu thấy có một năng lực tự nơi mình phát ra, Người liền quay lại giữa đám đông mà hỏi: “Ai đã sờ vào áo tôi?” Các môn đệ thưa: “Thầy coi, đám đông chen lấn Thầy như thế mà Thầy còn hỏi: ‘Ai đã sờ vào tôi?’” Ðức Giêsu ngó quanh để nhìn người phụ nữ đã làm điều đó. Bà này sợ phát run lên, vì biết cái gì đã xảy đến cho mình. Bà đến phủ phục trước mặt Người, và nói hết sự thật với Người. Người nói với bà ta: “Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con. Con hãy về bình an và khỏi hẳn bệnh”.
 
Ðức Giêsu còn đang nói, thì có mấy người từ nhà ông trưởng hội đường đến bảo: “Con gái ông chết rồi, làm phiền Thầy chi nữa?” Nhưng Ðức Giêsu nghe được câu nói đó, liền bảo ông trưởng hội đường: “Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi”. Rồi Người không cho ai đi theo mình, trừ ông Phêrô, ông Giacôbê và em ông này là ông Gioan. Các ngài đến nhà ông trưởng hội đường. Ðức Giêsu thấy người ta khóc lóc, kêu la ầm ĩ. Người bước vào nhà và bảo họ: “Sao lại náo động và khóc lóc như vậy? Ðứa bé có chết đâu, nó ngủ đấy!” Họ chế nhạo Người. Nhưng Người bắt họ ra ngoài hết, rồi dẫn cha mẹ đứa trẻ và những kẻ cùng đi với Người, vào nơi nó đang nằm. Người cầm lấy tay nó và nói: “Talithakum”, nghĩa là: “Này bé, Thầy truyền cho con: trỗi dậy đi!” Lập tức con bé đứng dậy và đi lại được, vì nó đã mười hai tuổi. Và lập tức, người ta kinh ngạc sững sờ.
 
Ðức Giêsu nghiêm cấm họ không được để một ai biết việc ấy, và bảo họ cho con bé ăn.

Suy niệm: “… đừng sợ, chỉ cần tin thôi” (Mc 5,37)

Nick Vujicic, một người Úc gốc Serbia từ khi sinh ra đã không có tay và chân. Từ nhỏ anh đã từng tuyệt vọng và có ý định tự tử, nhưng nhờ tình thương của cha mẹ và nhờ đức tin, anh đã vượt qua mọi trở ngại của một người khuyết tật và sống rất lạc quan. Anh đi khắp thế giới để làm chứng về niềm tin vào Đức Giê-su của mình. Trong lần đến Việt Nam vào ngày 23/5/2013, trên sân vận động Mỹ Đình, Hà Nội, anh đã lớn tiếng tuyên xưng niềm tin đó trước hàng ngàn khán giả. Anh đã sống niềm tin của mình cách thiết thực nhất, đó là sự tin tưởng, tha thứ và yêu thương. Khi Chúa Giê-su chữa lành người phụ nữ bị băng huyết đã mười hai năm và cho con gái ông trưởng hội đường đã chết được sống lại, chính Ngài đã xác quyết điều này: “…đừng sợ, chỉ cần tin thôi”.

Tâm Tình Sống: Trong cuộc sống hằng ngày, những thử thách của bệnh tật và đau khổ luôn làm chúng ta lo lắng và mất niềm tin vào Chúa. Chúng ta cũng thường bị cám dỗ đi tìm lời giải đáp ở những việc mê tín dị đoan. Chính Chúa đang mời gọi bạn hãy sống phó thác và đặt trọn niềm tin vào Ngài.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, người đàn bà bị băng huyết đã sờ vào áo choàng của Chúa bằng bàn tay khả giác, bằng trái tim tin yêu với suy nghĩ đơn sơ: “Tôi mà sờ được vào áo Người thôi, là sẽ được cứu”. Và thực tế bà đã nhận được ơn Chúa chữa lành thứ bệnh bị coi là ô uế đã kéo dài mười hai năm qua.

Nhiều lần chúng con đã đến nhà thờ để cầu nguyện và tham dự Thánh Lễ, tai chúng con đã bao lần được nghe Lời Chúa dạy, bàn tay và môi miệng chúng con đã nhiều lần được chạm đến Mình Máu Chúa. Thế mà tại sao chúng con vẫn chưa được chữa lành khỏi các đam mê tội lỗi. Xin Chúa gia tăng lòng tin cậy mến nơi mỗi chúng con và sự quyết tâm xa lánh dịp tội. Đồng thời xin cho chúng con thêm tin tưởng và hy vọng sẽ nhận được ơn Chúa giúp chữa lành tội lỗi. Amen.

Những bài viết liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button