NGÀY 14-09: LỄ KÍNH THÁNH GIÁ CHÚA GIÊSU
Chosroès, vua Ba Tư, sau khi xâm lược Ai cập và trọn miền Phi Châu thuộc Rôma, đã chiếm Giêrusalem, giết hàng ngàn người Kitô hữu và chuyển về vương quốc của ông gia sản quí báu nhất là Thánh giá thật mà thánh nữ Hêlôna tìm lại được và đặt trên núi Canvê. Dầu vậy Chosroès đã tỏ lòng tôn kính đặc biệt cây thánh giá này. Ông không dám nhìn cây thánh giá để trần, cũng không cho tháo gỡ bao che mà thánh nữ Hêlena đã bọc. Dân Ba Tư cùng chung một niềm kính sợ. Họ nói rằng: Thiên Chúa của người Kitô hữu đã tới với quê hương họ và không nên chọc giận Ngài.
Hoàng đế Hêrachiô đã tới vương quốc hai lần để cầu hòa với vua Chosroès. Nhưng nhà vua Ba Tư đã ngạo mạn đưa ra điều kiện cho các vị đặc sứ:
- “Trước hết nhà vua các ngươi phải từ bỏ Đức Kitô và thờ lạy mặt trời như chúng tôi. Sau đó chúng tôi sẽ hoà hoãn với ông ta”.
Thái độ trịch thượng này đã làm cho các Kitô hữu phải kinh ngạc. Hoàng đế nổi giận, ngài nói với các sĩ quan rằng: mình sẽ đổ tới giọt máu cuối cùng để trả thù cho tội phạm sự thánh này. Hàng giáo sĩ các tu viện và mỗi Kitô hữu đều rộng tay góp của giúp hoàng đế thực hiện cuộc thánh chiến. Một đạo binh được thành lập nhanh chóng. Sau khi cầu khẩn sự trợ giúp của trời cao, Ngài đã vào Ba Tư và ba lần bắt Chosroès phải tẩu thoát. Nhưng kẻ bại trận thay vì nghĩ tới chuyện cầu hòa, lại đưa người con thứ là Medarsèr lên ngôi.
Người con trưởng của ông là Siroès nổi giận đã âm mưu sát hại em lẫn cha mình. Bắt được họ đang trên đường tẩu thoát, hắn bèn thực hiện ý định, Chosroès bị nhốt tù và chết đói sau khi phải chứng kiến tận mắt Mêdarsèr cùng với các con bị thắt cổ chết.
Siròes chiếm giữ ngai vàng Ba Tư và xin cầu hoà với Hoàng đế Hêracliô. Hoàng đế ưng thuận với điều kiện là hắn phải trả lại thập giá và phóng thích các Kitô hữu bị bắt làm nô lệ.
Thánh giá thật đã được tìm lại sau 14 năm rơi vào tay người Ba Tư. Hoàng đế trở về Constantinople cùng với thánh tích. Toàn dân cầm đuốc sáng và nhành Ôliu đi đón thánh giá. Muà xuân năm sau, hoàng đế Hêracliô đích thân đáp tàu đi đặt di sản quí báu trở lại chỗ cũ. Tới Giêrusalem, ngài vác thánh giá trên vai tiến tới nhà thờ trên đồi Canvê. Một phép lạ lẫy lừng thánh hóa biến cố này. Trong khi hoàng đế đang tiến lên giữa bầu khí thinh lặng đầy cung kính, bỗng ngài cảm thấy không thể tiến tới được nữa. Ngài bày tỏ nỗi kinh ngạc với thượng tế Jachatia bên cạnh. Vị giáo phụ trả lời:
- “Thưa hoàng thượng, ngài mặc cẩm bào trong khi Chúa Giêsu ăn mặc khó nghèo rảo qua các đường phố của thành này để tiến tới lễ hy sinh. Người đã đội mão gai mà đầu hoàng thượng lại đội triều thiên sang trọng. Người đi chân không còn hoàng thượng chân xỏ giầy!…”
Cảm động vì những lời này, hoàng đế Hêraliô đã biết được sự thật và cởi bỏ mọi đồ trang sức sang trọng đi chân không. Từ đó, ngài đã dễ dàng đi hết con đường và đặt thánh gía vào chỗ người Ba Tư đã lấy đi.
Còn nhiều phép lạ nữa chứng minh sức mạnh của gỗ Thánh giá. Nhưng chính biến cố kể trên đã là đối tượng của lễ kính Thánh giá Chúa Kitô.
Trích: Theo vết chân người
Lm. Phaolô Phạm Quốc Túy