Thứ Tư Tuần XXXII Thường Niên
Lời Chúa: Lc 17,11-19
Khi Chúa Giêsu đi lên Giêrusalem, Người đi qua biên giới Samaria và Galilêa. Khi Người vào một làng kia thì gặp mười người phong cùi đang đứng ở đàng xa, họ cất tiếng thưa rằng: “Lạy Thầy Giêsu, xin thương xót chúng tôi”. Thấy họ, Người bảo họ rằng: “Các ngươi hãy đi trình diện với các tư tế”. Trong lúc họ đi đường, họ được lành sạch. Một người trong bọn họ thấy mình được lành sạch, liền quay trở lại, lớn tiếng ngợi khen Thiên Chúa, rồi đến sấp mình dưới chân Chúa Giêsu và tạ ơn Người: Mà người ấy lại là người xứ Samaria. Nhưng Chúa Giêsu phán rằng: “Chớ thì không phải cả mười người được lành sạch sao? Còn chín người kia đâu? Không thấy ai trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại này”. Rồi Người bảo kẻ ấy rằng: “Ngươi hãy đứng dậy mà về: vì lòng tin của ngươi đã cứu chữa ngươi”.
Suy Niệm: Đức Giê-su nói: “Không phải cả mười người đều được sạch sao? Thế chín người kia đâu? Sao không thấy họ trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này?” (Lc 17,17-18)
“Sao không thấy họ trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này?” Câu hỏi của Chúa Giê-su như xoáy vào ruột gan người nghe, lột trần tình trạng đức tin rỗng tuếch bên trong họ, một tình trạng như Chúa Giê-su đã từng nói rõ: “Người đã đến nhà mình, nhưng người nhà chẳng chịu đó nhận” (Ga 1,11). Trong lúc đó, một người ngoại bang hay ngoại giáo được ơn tha thứ và được chữa lành bệnh tật cùng với “chín người kia,” lại mau mắn trở lại cảm tạ Chúa và tin vào Chúa. Việc trở lại thờ lạy và cảm tạ Chúa làm cho người ngoại giáo này khác biệt với chín người kia, hay nói cách khác, mười người được chữa lành nhưng chỉ có một người được cứu độ. Đối với người Do Thái, người ngoại giáo này đứng ngoài giao ước, ngoài lời hứa, ngoài dân Chúa, thế nhưng ông đã biết đi thẳng đến với Chúa Giê-su, hết lòng khiêm cung sấp mình dưới chân Đấng Thánh và tạ ơn Ngài. Lòng tin giúp ông biết đi “con đường tắt” đến với Chúa để lãnh ơn cứu độ, như Chúa nói: “Lòng tin của con đã cứu chữa con.”
Tâm Tình Sống: Ơn Chúa dành cho bạn không đếm xuể, vậy đã có mấy lần bạn cảm tạ ơn Chúa và tin tưởng vào Ngài hơn? Trở lại, thờ phượng và cảm tạ Chúa là hành động của lòng biết ơn Chúa và của đức tin.
Cầu Nguyện:
Lạy Chúa Giêsu mến yêu, hai chữ cám ơn nhau thật cần thiết cho tương quan giữa người với người. Hai chữ cám ơn nối kết người cho và người nhận nên một niềm vui ngọt ngào của hoa trái yêu thương. Nhưng Chúa ơi, sao chúng con lại hẹp hòi hai tiếng cám ơn với những người thân của chính mình. Chúng con ngại cám ơn về những vất vả ngược xuôi, cùng bao mưa nằng trong đời mà cha mẹ dành cho chúng con. Chúng con vô tâm trước những hy sinh, cống hiến của cha mẹ, của vợ chồng, anh em bè bạn đang hy sinh vì chúng con. Chúng con xem đó là bổn phận mà quên rằng bổn phận đó họ đã làm vì yêu mến chúng con. Xin dạy chúng con biết tri ân nhau ngay trong những điều nhỏ nhất nhất, biết cám ơn nhau ngay trong những việc tầm thường hằng ngày. Xin cho chúng con luôn mau mắn nói lời cám ơn với những ai đang hy sinh vì chúng con.
Và trên hết, xin cho chúng con đừng bao giờ lãng quên tình Chúa, nhưng luôn biết tri ân và cảm tạ tình yêu Chúa trong suốt cuộc đời chúng con. Xin cho cuộc đời chúng con luôn là bài ca dâng hiến để tạ ơn về những ơn lành Chúa ban. Amen.