Tin Tức

Chúa Nhật Tuần XXXII Mùa Thường Niên Năm B

Bài Đọc I: 1 V 17, 10-16

Trích sách Các Vua quyển thứ nhất.

Trong những ngày ấy, tiên tri Êlia chỗi dậy lên đường đi Sarephta. Khi ông đến trước cửa thành, ông thấy một quả phụ đang lượm củi; ông gọi bà và nói với bà rằng: “Xin đem cho tôi một ít nước trong bình để tôi uống”. Đương lúc bà đi lấy nước, ông gọi lại mà nói: “Xin cũng mang cho tôi một miếng bánh”.

Bà thưa: “Có Chúa là Thiên Chúa hằng sống chứng giám: Tôi không có sẵn bánh, tôi chỉ còn một nắm bột trong hũ với một ít dầu trong bình. Này đây tôi lượm vài que củi về nấu cho tôi và con trai tôi ăn, rồi chết thôi”.

Êlia trả lời bà rằng: “Bà đừng lo, cứ đi và làm như bà đã nói. Nhưng, với chút bột ấy trước hết hãy làm cho tôi một cái bánh nhỏ, đem ra đây cho tôi, sau đó hãy làm cho bà và con trai bà. Vì Chúa là Thiên Chúa Israel truyền rằng: ‘Hũ bột sẽ không cạn và bình dầu sẽ không vơi đi cho đến ngày Chúa cho mưa xuống trên mặt đất’ “.

Bà đi làm theo lời ông Êlia; chính ông và bà cùng cả nhà đều đủ ăn; từ ngày đó hũ bột không cạn và bình dầu không vơi như lời Chúa đã dùng Êlia mà phán.

Bài Đọc II: Dt 9, 24-28

Trích thư gửi tín hữu Do-thái.

Đức Giêsu không tiến vào cung thánh do tay người phàm làm ra chỉ là hình bóng cung thánh thật, nhưng Người vào chính thiên đàng, để từ đây xuất hiện trước tôn nhan Thiên Chúa vì chúng ta. Người không còn hiến dâng chính mình nhiều lần, như vị thượng tế vào cung thánh mỗi năm một lần với máu không phải của mình. Chẳng vậy, từ tạo thiên lập địa, Người đã phải chết nhiều lần; nhưng từ nay cho đến tận thế, Người chỉ xuất hiện một lần tế lễ chính mình để huỷ diệt tội lỗi. Như đã quy định, người ta chỉ chết một lần thế nào, sau đó là phán xét, thì Đức Kitô cũng hiến tế một lần như vậy, để xoá tội lỗi của nhiều người. Người sẽ xuất hiện lần thứ hai, không phải để chuộc tội, nhưng để cứu độ những ai trông đợi Người.

Tin Mừng (Mc 12,38-44)

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng trong khi giảng dạy rằng: “Các ngươi hãy coi chừng bọn luật sĩ. Họ thích đi lại trong bộ áo thụng, ưa được bái chào ngoài công trường, chiếm những ghế nhất trong hội đường và trong đám tiệc. Họ giả bộ đọc những kinh dài để nuốt hết tài sản của các bà goá: Họ sẽ bị kết án nghiêm ngặt hơn”. Chúa Giêsu ngồi đối diện với hòm tiền, quan sát dân chúng bỏ tiền vào hòm, và có lắm người giàu bỏ nhiều tiền. Chợt có một bà goá nghèo đến bỏ hai đồng tiền là một phần tư xu. Người liền gọi các môn đệ và bảo: “Thầy nói thật với các con: Trong những người đã bỏ tiền vào hòm, bà goá nghèo này đã bỏ nhiều hơn hết. Vì tất cả những người kia bỏ của mình dư thừa, còn bà này đang túng thiếu, đã bỏ tất cả những gì mình có để nuôi sống mình”.

Suy Niệm“Bà này rút từ cái túng thiếu của mình mà bỏ vào đó tất cả tài sản, tất cả những gì bà có để nuôi sống mình.” (Mc 12,44)

Chúa Giê-su mạnh mẽ lên án lối sống hai mặt của các kinh sư và người Pha-ri-sêu: Họ có vẻ rất đạo đức, giữ luật nghiêm chỉnh. Thế nhưng, “của người bồ tát, của mình lạt buộc”: họ “bó những gánh nặng chất lên vai người ta, còn chính mình lại không động ngón tay vào,” đã thế họ lại còn giả đạo đức: “làm bộ cầu nguyện lâu giờ mà nuốt hết tài sản của các bà goá.” Làm như thế họ không chỉ đóng kịch với người khác, nhưng còn muốn lường gạt chính Chúa, Đấng thấu suốt mọi hành động cũng suy tính bên trong tâm can con người. Cũng với cách đánh giá ấy, Đức Giê-su xác định rằng người đàn bà góa dâng cúng hai đồng kẽm, trị giá bằng một phần tư đồng xu Rô-ma, lại là người dâng cúng nhiều nhất vì bà đã dâng tất cả những gì bà có để nuôi sống mình.

Mời Bạn: Nhìn vào hai hình tượng trái ngược: các kinh sư và Pha-ri-sêu lợi dụng việc thờ phượng Chúa để mưu cầu ích lợi cá nhân, đang khi bà góa đến với Chúa cách quảng đại, không so đo tính toán. Còn bạn thì sao? Động lực bạn sống đức tin, thờ phượng Chúa có trong sáng không? Có phải bạn đọc kinh, dâng lễ, hy sinh, nhằm đòi Chúa phải ban ơn này ơn kia cho bạn, chứ không phải phụng sự Chúa vì lòng mến?

Cầu Nguyện:

Lạy Chúa, trước mặt Chúa cũng như trước mặt người đời, xin giúp chúng con nhận ra thân phận khốn khổ nghèo nàn của chúng con. Để chúng con luôn nhớ rằng: Chúng con vốn chẳng là gì, chẳng có gì đáng để dâng hiến Chúa. Điều duy nhất chúng con có thể hiến dâng là chính “cái tôi” của chúng con. Nhiều khi chúng con rất muốn đem tiền của vật chất dâng thay cho chúng con, vì dâng của cải vật chất thì dễ hơn dâng chính mình, tự do và mọi ý riêng chúng con.

Xin Chúa giúp chúng con biết phó thác cuộc đời trong tay Chúa, can đảm “rút từ cái túng thiếu của mình mà bỏ vào đó tất cả” (Mc 12, 44) những gì Chúa đã ban cho chúng con. Amen.

Những bài viết liên quan

Gửi phản hồi

Back to top button