Thứ Hai Tuần XVIII TN
Lời Chúa: Mt 14, 13-21
Khi được tin ông Gioan Tẩy giả đã bị giết chết, Ðức Giêsu lánh khỏi nơi đó, đi thuyền đến một chỗ hoang vắng riêng biệt. Nghe biết vậy, đám đông từ các thành đi bộ mà theo Người. Ra khỏi thuyền, Ðức Giêsu trông thấy một đám người đông đúc thì chạnh lòng thương, và chữa lành các bệnh nhân của họ.
Chiều đến, các môn đệ lại gần thưa với Người: “Nơi đây hoang vắng, và đã muộn rồi, vậy xin Thầy giải tán đám đông, để họ vào các làng mạc mua lấy thức ăn”. Ðức Giêsu bảo: “Họ không cần phải đi đâu cả, chính anh em hãy cho họ ăn.” Các ông đáp: “Ở đây, chúng con chỉ có vỏn vẹn năm cái bánh và hai con cá!” Người bảo: “Ðem lại đây cho Thầy!” Rồi sau đó, Người truyền cho đám đông ngả mình trên cỏ. Người cầm lấy năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra, trao cho môn đệ. Và môn đệ trao cho đám đông. Ai nấy đều ăn và được ăn no nê. Những mẩu bánh còn thừa, người ta thu lại được mười hai giỏ đầy. Số người ăn có tới năm ngàn đàn ông, không kể đàn bà và trẻ em.
Suy Niệm: “Họ không cần phải đi đâu cả, chính anh em hãy cho họ ăn.” (Mt 14,16)
Ta quan tâm nhiều đến cơn đói cơm bánh mỗi ngày, hễ đến bữa, phải ngồi vào bàn, ăn uống chút gì đó. Xong bữa sáng rồi trưa lại đói, ta lại phải dùng bữa ăn trưa, rồi đến bữa tối. Ta chấp nhận cách tự nhiên, không chút mặc cảm hay xấu hổ rằng ngày qua ngày cuộc đời mình xoay quanh cái bàn ăn. Ta lại ít khi nghĩ đến một cơn đói khác, cơn đói của tâm hồn: ta đói, ta khát, ta cần Thiên Chúa cho cuộc đời mình tựa như cần cơm bánh cho cuộc sống thể lý. Chúa Giê-su dạy chúng ta:“Chính các con hãy cho họ ăn.” Ngài muốn ta cho con người hôm nay no nê không chỉ cơm bánh, nhưng chính Ngài, vì họ cũng cần Ngài như ta cần. Chúa muốn ta chạnh lòng trước bao người thân cận đang lìa xa, quay lưng lại với Ngài, đang đói ân sủng, đang khát sự hiệp thông với Chúa mỗi ngày.
Mời Bạn: Thánh Thể là của ăn do lòng thương xót của Chúa dành cho bạn để nuôi sống tâm hồn bạn. Rước Chúa cách xứng đáng là trở nên giống Đấng bạn lãnh nhận, cũng chạnh lòng như Ngài trước cơn đói Thiên Chúa của con người hôm nay. Bạn đã cảm nhận cơn đói thiêng liêng của người thân cận và sẵn sàng trở thành dụng cụ cho Chúa chưa?
Cầu Nguyện:
Lạy Chúa, ngày nay người ta không chỉ đói cơm ăn, thiếu áo mặc mà còn cần sự cảm thông và chia sẻ, cần tình thương mến và rất cần những cử chỉ quan tâm chăm sóc của tha nhân. Nhưng Chúa ơi! Sao chúng con quá ích kỷ với nhau. Chúng con thường có thái độ bàng quan, dửng dưng trước những bất hạnh của tha nhân. Chúng con cũng còn thiếu cả trách nhiệm với gia đình, đôi khi vì lười biếng mà chúng con đã chồng chất gánh nặng lên vai cha mẹ và anh em. Chúng con thiếu mau mắn chia sẻ trách nhiệm với gia đình. Chúng con ngại đưa tay giúp đỡ thi ân. Chúng con chần chờ khi phải đến viếng thăm nhau. Chúng con thường tìm vui thú cho bản thân hơn là lo lắng phục vụ cho lợi ích cộng đoàn. Chúng con đã không dùng tài năng Chúa ban để phục vu cộng đoàn nhưng chỉ lo thỏa mãn nhu cầu của bản thân. Xin Chúa tha thứ cho những thiếu sót của chúng con.
Lạy Chúa Giêsu mến yêu, xin cho cuộc đời chúng con cũng là tấm bánh làm vui lòng mọi người qua sự chia sẻ trong yêu thương và phục vụ của chúng con. Amen.