Thứ Năm Tuần 1 Thường Niên
Tin Mừng (Mc 1, 40-45)
Khi ấy, có một người bệnh cùi đến van xin Chúa Giêsu và quỳ xuống thưa Người rằng: “Nếu Ngài muốn, Ngài có thể khiến tôi nên sạch”. Động lòng thương, Chúa Giêsu giơ tay đặt trên người ấy và nói: “Ta muốn, anh hãy khỏi bệnh”. Tức thì bệnh cùi biến mất và người ấy được sạch. Nhưng Người nghiêm nghị bảo anh đi ngay và dặn rằng: “Anh hãy ý tứ đừng nói gì cho ai biết, một hãy đi trình diện cùng trưởng tế và dâng của lễ theo luật Môsê, để minh chứng mình đã được khỏi bệnh”. Nhưng đi khỏi, người ấy liền cao rao và loan truyền tin đó, nên Chúa Giêsu không thể công khai vào thành nào được. Người dừng lại ở ngoài thành, trong những nơi vắng vẻ, và người ta từ khắp nơi tuôn đến cùng Người.
Suy Niệm: Có một ngưòi phong hủi vừa thấy Người, liền sấp mặt xuống xin Người rằng: “Thưa Ngài, nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi được sạch”. Người giơ tay đụng vào anh và bảo: “Tôi muốn, anh sạch đi”. Lập tức, chứng phong hủi biến khỏi anh. (Mc 1,40-42)
Theo luật Mô-sê, người mắc bệnh phong cùi bị loại ra khỏi cộng đoàn, khỏi mọi sinh hoạt xã hội. Họ phải sống nơi hang hốc mồ mả; ra đường họ phải lắc chuông để cho người ta biết và tránh xa mình. Ai lỡ đụng chạm đến họ thì bị coi là dơ bẩn và phải được thanh tẩy. Chúa Giê-su chạnh lòng thương xót anh cùi này. Ngài không tránh xa mà còn lấy tay đụng vào anh. Ngài không vì thế mà bị dơ bẩn, trái lại Ngài chữa cho anh được sạch. Ngài còn bảo anh đi trình diện với tư tế để được công nhận hết bệnh và được trở lại với cộng đoàn. Anh thật hạnh phúc: vừa được Chúa chữa khỏi bệnh cùi vừa được phục hồi nhân phẩm.
Tâm Tình Sống: Mạnh dạn xin Chúa đụng chạm đến bạn và chữa bạn lành những tật bệnh tâm hồn. Và với Chúa trong bạn, bạn biết nhạy bén cảm thông chia sẻ với những người bệnh tật, bị bỏ rơi trong xã hội, để qua bạn họ cũng được Chúa đụng chạm đến và chữa lành.
Cầu Nguyện:
Lạy Chúa, thế giới chúng con đang sống là thế giới hưởng thụ và ích kỷ. Người ta đặt mục đích trên mọi phương tiện. Người ta dùng tự do một cách thái quá đến độ đánh mất lương tri con người. Đúng như ai đó đã nói trong xót xa: “ Lương tâm không bằng lương tháng. Lương tháng không bằng lươn lẹo”. Người ta dùng sự khôn ngoan để lừa đảo thay vì để tìm chân lý. Người ta dùng quyền để gom góp thay vì phục vụ. Vì tiền mà nhiều người đã bán rẻ lương tâm và đánh mất nhân phẩm của mình. Một xã hội mà đồng tiền là thước đo giá trị con người thì nhân phẩm sẽ bị xem thưởng. Một xã hội đánh mất Thiên Chúa thì cũng vong thân và đánh mất chính mình. Xin cho chúng con can đảm bước ra ánh sáng của Chúa, bước theo chân lý của Chúa. Xin giúp chúng con mạnh dạn thưa lên cùng Chúa: “Lạy Chúa Giê-su, xin thương chữa lành hồn xác chúng con. Xin cho chúng con được thấy ánh sáng của chân lý để vượt ra khỏi những đam mê lầm lạc”.
Lạy Chúa, xin tạo cho chúng con trái tim trong sạch, lương tâm trong sáng để chúng con làm chứng cho chân lý của tin mừng giữa dòng đời gian dối, tội lỗi hôm nay. Amen.