Thứ Tư Sau Lễ Hiển Linh
Tin Mừng (Mc 6, 45-52)
(Khi năm ngàn người đã được ăn no), Chúa Giêsu liền giục các môn đệ xuống thuyền, qua bờ bên kia trước mà đến Bết sai-đa, đang khi Người giải tán dân chúng. Giải tán họ xong, Người lên núi cầu nguyện. Chiều đến, thuyền đã ra giữa biển, còn Người thì một mình ở trên đất. Khoảng canh tư đêm tối, Người thấy họ khó nhọc chèo chống vì ngược gió, Người đi trên mặt biển mà đến với họ, và Người muốn vượt qua trước họ. Họ thấy Người đi trên mặt biển, thì tưởng là ma, nên la hoảng lên. Vì ai nấy đều thấy Người và hoảng hốt, nên Người liền lên tiếng bảo họ rằng: “Hãy yên trí, chính Thầy đây, đừng sợ”. Rồi Người lên thuyền họ, và gió im lặng. Tâm hồn họ lại càng sửng sốt hơn, vì họ chưa hiểu gì về vấn đề bánh: lòng họ còn mù tối.
Suy Niệm: Người lên thuyền với các ông, và gió lặng. (Mc 6,51)
Sau phép lạ hóa bánh ra nhiều, Đức Giê-su phải vất vả giải tán đám đông muốn tôn Ngài làm vua, sai môn đệ xuống thuyền sang bờ bên kia, rồi lên núi cầu nguyện. Lúc đó sắp đến lễ Vượt Qua, tức là thời kỳ trăng tròn (khoảng giữa tháng tư). Trong ánh trăng rằm, từ trên núi Ngài có thể nhìn thấy con thuyền của các môn đệ phải vất vả chèo chống vì gió ngược. Ngài liền chấm dứt cầu nguyện, đi trên mặt biển đến với các ông, làm cho sóng êm gió lặng. Như vậy, qua ba sự kiện này, ta nhận thấy: Ngài là vị Thầy luôn chạnh lòng thương dân chúng (c. 34), quan tâm đến những nỗi vất vả của môn đệ (c. 48) và đầy quyền năng trên sóng nước (c. 51). Đức Giê-su, hiện thân của Thiên Chúa ở giữa con người, để che chở và giải thoát con người.
Tâm Tình Sống: Luôn nhớ đến sự hiện diện yêu thương của Chúa nơi bạn, để rồi tin tưởng, phó thác mọi sự trong tay Ngài, làm mọi sự dưới cái nhìn trìu mến của Ngài. Điều đáng sợ nhất trong cuộc đời là bạn đánh mất Thiên Chúa, mất cảm thức về sự hiện diện liên lỉ của Ngài trong ngày sống của mình.
Cầu Nguyện:
Lạy Chúa, cuộc đời con người thường được ví như cuộc ra khơi đầy sóng gió. Con thuyền cuộc đời cứ chòng chành khiến chúng con sợ hãi muốn buông trôi theo vòng xoáy của tiền tài, danh vọng hay lạc thú. Có biết bao sự dữ bủa vây tư bề, tưởng như Chúa đã bỏ rơi chúng con. Có biết bao nỗ lực đến vô vọng trước bao nguy khốn, khiến chúng con đánh mất niềm tin nơi bản thân. Xin Chúa hãy giúp chúng con tin tưởng vào tình thương của Chúa, Một tình thương bền vững như lời Chúa đã từng nói: “cho dù cha mẹ có bỏ con, nhưng tình Chúa sẽ theo con suốt cuộc đời”. Xin giúp chúng con đừng bao giờ tuyệt vọng trước những sóng gió cuộc đời, nhưng luôn hy vọng vì một ngày mai tươi sáng mà Chúa sẽ làm những điều kỳ diệu trong cuộc đời chúng con.
Lạy Chúa Giê-su mến yêu, các môn đệ Chúa năm xưa đã khó nhọc khi phải chèo chống một mình. Nhưng khi có Chúa, sóng gió im lặng. Thuyền đến bến bình an. Xin cho chúng con biết nương tựa vào Chúa trong cuộc sống hôm nay. Amen.